Yêu nhău thuở áo "Trắng tinh "
Chuyện đời chưa vướng,chuyện tình ngây thơ
Biết bao Kỷ niệm mộng mơ
Sông Đà,Núi Tản,bãi Ngô Nương đồi
"Lúc gần chẳng nói lên lời
khi xa lòng dạ bồi hồi nhớ nhung"
Mong ngày pháo nổ rượu hồng
Chờ ngày đoàn tụ mặn nồng bên nhau
Thế rồi tình chẳng đươc lâu
Người ra hỏa tuyến,người sầu biệt ly
Từ đây kẻ ở người đi
"Trắng tinh" gửi lại nguyên si hẹn chờ
Nào ai học được chữ ngờ
Mười năm chinh chiến bây giờ về đây
Tản viên vẫn đứng đợi mây
Đà giang đò chẳng hẹn ngày Vu quy
Tuổi xuân con gái có thì
Nàng phải đi trước! Trách gì cho cam
Dư âm chiến thắng còn vang
Riêng mình lỡ dở,nát tan cõi lòng
Thôi thì như thế là xong
Cuộc đời sắc sắc không không là thường
Tơ lòng còn mãi vấn vương
Dấu vào kỷ niệm yêu thương một thời
x x x xx
Chiến tranh thù hận qua rồi
Giang sơn toàn vẹn đời đời bền lâu
Mong cho dân nước mạnh giàu
Sánh vai bè bạn năm châu khải hoàn
Mùa xuân năm 1976
Lời
muốn nói : Dời ghế giảng đường mình được phân công về công tác ở vùng
miền núi bán sơn địa là huyện Bất bạt thuộc tỉnh Sơn tây(nay là huyên Ba
vì Hà nội) Noi đây mình đã yêu một cô "Sơn nữ" còn đang cắp sách tới
trường...rồi mình vào quân ngũ...đi B dài...Ngày chia tay thì : anh
đi giải phóng nước non
Tuổi xuân em đợi,lòng son em chờ
Sau 10 năm
chinh chiến và kỳ nghỉ phép đầu tiên năm 1976- mình đi tìm nàng thì nàng
: Đã sang ngang...Với một người mà sau nay là Trưởng phòng giao dục..
Qua hỏi thăm bạn bè thì nàng thường nhắc và nhớ đến mình..nhiều,nhiều
lắm..và rất muốn gặp mình...nhưng mình thì lại sợ biết đâu sự gặp gỡ đó
lại mang tai họa đến với nàng..nên không dám....và trên đây là trích của
bài thơ viết từ những năm tháng đó