THƠ BỐN CÂU HAY
KHÔNG ĐỀ
Ngạn mang một cánh thư đề
Ngẩn ngơ chưa biết gởi về nơi đâu
Bỗng trời đổ hạt mưa ngâu
Ướt đầm tin nhan người sầu … Lá rơi
(Phương Từ Vân )
TÀN CUỘC MỘNG
Sương mai lả giọt trên cành
Nắng vàng len nhỏ qua mành thời gian
Người về … lá trở mùa sang
Mây trời giăng lối trên ngàn xa xôi
Người đi gió lặng trên đồi
Bờ xưa… Phai dấu ! Tan rồi mộng hoang
( Phương Từ Vân)
GIỌT LẶNG
Ngẫm đời “ giọt lặng” ngầm đau
Hỏi vu vơ.. Sóng bạc đầu .. Ru ai ?
Xưa thế - nay thế … Rồi mai …
Ngẫm đời “ giọt lặng” vắn dài … Ai ru ?
( Thanh Việt )
CẤM
Làm sao cấm được Thuỷ triều ?
Làm sao cấm được những điều trong tâm ?
Làm sao cấm được trăng rầm
Làm sao cấm được con tầm nhả tơ
( Thanh Việt)
THẢ HỒN ĐI HOANG
Chiều âm u sương giang mờ đỉnh núi
Gió đông về xe lạnh cõi lòng anh
Em chợt hiện như đó hồng ban sớm
Mải mê hồng.. Say khướt giọt tình xanh
( Văn Thắng )
TA VÀ EM
Từ dĩ vãng lần cung mơ số phức
Em bỗng nhiên gieo sợ nhớ êm đềm
Chenh chao bước, trái tim ta thổn thức
Để bây giờ âm hưởng cứ dài thêm
( Văn Thắng )
MỘT CHÚT
Một chút nắng cho tình đời ấm lại
Một chút mưa cho trôi hét bụi đường
Một chút gió cho cánh diều bay bổng
Một chút yêu cho bão nổi đêm trường
( Văn Thắng)
EM HAY LÀ MÙA XUÂN
Em như cánh én bay về phố
Mang đến xuân lòng dệt ước mơ
Bên đoá Huỳnh mai trông bẽn lẽn
Xuân tràn viên mãn dậy tình thơ
( Văn Thắng )
VỀ ĐÍCH
Thương mình sống kiếp con Tằm
Nắng phai cháy tóc . Mưa dầm thối da
Đích gần càng lội cáng xa
Tưởng dăm ữ đến… Hoá ra cả đời
( Trần Quý )