BÀI VIẾT HAY VỀ TẬP CẬN BÌNH VÀ TRUNG QUỐC
Fb - Nguyễn
Tuấn
15 giờ ·
Lưu Nguyên con
trai chủ tịch Lưu Thiếu Kỳ, không phải là nguyên lão như những cựu lãnh đạo Đảng
và nhà nước Trung Quốc nhưng đại diện cho Hồng Nhị Đại và quân đội và có quan hệ
với Trương Hựu Hiệp nên được tham gia hội nghị Bắc Đới Hà này. Cùng với Trương Hựu
Hiệp nắm báng súng chĩa về phía Tập Cận Bình đương kim tổng bí thư “bức cung” Tập
thoái vị hạ đài. Có lẽ đứng đằng sau họ là các nguyên lão và thấy Tập ngoan cố
nên mới có những động thái như trong bài phát biểu.
Tôi xin dịch bài
phát biểu của Lưu Nguyên tại hội nghị Bắc Đới Hà tháng 8/2025 này cho ai muốn
tìm hiểu về tình hình Trung Quốc tham khảo. Thông tin chưa được kiểm chứng.
Nội dung:
Thưa các đồng chí,
xin chào mọi người
Đây không phải là
một cuộc họp bình thường, mà là một thời khắc quan trọng liên quan đến sự sống
còn của Đảng và đất nước . Lịch sử luôn thử thách lòng trung thành và trách nhiệm
của mỗi đảng viên Cộng sản vào những thời khắc như vậy .
Nếu chúng ta không
dám đối mặt với thực tế và dũng cảm sửa chữa sai lầm, sự nghiệp của Đảng, tương
lai đất nước và hạnh phúc của nhân dân sẽ phải đối mặt với những khủng hoảng
chưa từng có. Chúng ta không thể chần chừ thêm nữa, đây là vấn đề sống còn và
chúng ta phải đưa ra quyết định đúng đắn với tinh thần trách nhiệm và sứ mệnh
sâu sắc.
Tôi muốn hỏi mọi
người một câu hỏi: Tại sao thế hệ cách mạng lớn tuổi lại cống hiến hết mình cho
cuộc cách mạng này dù có phải đánh đổi cả mạng sống?
Cha tôi, đồng chí
Lưu Thiếu Kỳ và đồng chí Tập Trọng Huân , đều đứng lên bảo vệ đại đa số nhân
dân bị áp bức và nghèo khổ. Vào thời đó, nhân dân đang sống trong cảnh khốn
cùng dưới ách áp bức của chủ nghĩa đế quốc, phong kiến và tư bản quan liêu.
Đồng chí Lưu Thiếu
Kỳ lãnh đạo phong trào công nhân giữa thời kỳ khủng bố Trắng, đồng chí Tập Trọng
Huân lãnh đạo chiến tranh du kích ở Tây Bắc. Họ hy sinh tính mạng và đổ máu
không phải vì vinh quang và tiền bạc cá nhân mà là để hàng trăm triệu người đứng
lên và làm chủ vận mệnh của chính mình.
Hôm nay, chúng ta
đang đứng trước một bước ngoặt lịch sử mới, đối mặt với cùng một thử thách về
lòng trung thành và trách nhiệm. Nếu chúng ta không kế thừa tinh thần cách mạng
của thế hệ đi trước, không đứng lên vì lợi ích của nhân dân, thì chúng ta sẽ phải
hổ thẹn với tổ tiên và lá cờ Đảng.
Đồng chí Tập Cận
Bình , đồng chí thường tự nhận mình là "Người đầy tớ của nhân
dân"(nguyên văn là cần vụ viên), luôn tận tụy phục vụ nhân dân. Nhưng thực
tế là gì? Người dân đang đói khát, thiếu ăn, thất nghiệp tràn lan, và phải chịu
đựng sự duy trì ổn định bằng bạo lực, bị đánh đập và lăng mạ. Liệu đây có phải
là một "Người đầy tớ" đủ tư cách không? Cuộc sống của người dân ngày
càng khó khăn: thanh niên không tìm được việc làm, người trung niên gánh nặng nợ
nần, người già khó tiếp cận dịch vụ y tế và lo liệu cho tuổi hưu. Xã hội đang
trong tình trạng khốn cùng. Đây không phải là vấn đề nghĩa vụ; mà là sự trốn
tránh nghĩa vụ.
Tất nhiên, tôi
không hoàn toàn phủ nhận những thành tựu của đồng chí trong nhiều năm qua:
Chiến dịch chống
tham nhũng rất mạnh mẽ trong giai đoạn đầu và nhiều "con hổ" đã bị hạ
gục.
Sáng kiến Vành đai
và Con đường được đề xuất nhằm mục đích mở rộng ảnh hưởng của Trung Quốc.
Chiến dịch xóa đói
giảm nghèo đã mang lại hy vọng cho một số vùng nghèo đói.
Các biện pháp
phòng ngừa và kiểm soát trong giai đoạn đầu của dịch bệnh cũng đã giúp mọi người
xích lại gần nhau hơn.
Những chính sách
này có ý định tốt và đã đạt được một số kết quả ban đầu.
Nhưng cuối cùng, hầu
hết các chính sách đều thất bại:
Những nỗ lực chống
tham nhũng đã trở thành biện pháp thực thi pháp luật có chọn lọc và là công cụ
cho các cuộc đấu tranh quyền lực.
Sáng kiến Vành đai
và Con đường đã rơi vào bẫy nợ, với những phản ứng tiêu cực từ quốc tế.
Sau khi xóa đói giảm
nghèo, hiện tượng tái nghèo diễn ra thường xuyên.
Công tác phòng chống
dịch bệnh đã chuyển từ phòng chống khoa học sang phong tỏa nghiêm ngặt, dẫn đến
nền kinh tế tê liệt và sự bất bình của công chúng.
Cái gọi là
"thành tựu vĩ đại" của đồng chí chỉ là một đốm sáng giữa dòng sông lịch
sử dài, để lại nhiều bài học và thất bại hơn nữa.
Đặc biệt, chính
sách ngoại giao "Chiến Lang" của đồng chí đã gây ra một cuộc đối đầu
quốc tế phối hợp: Quan hệ giữa Trung Quốc với Hoa Kỳ, Liên minh Châu Âu, Nhật Bản,
Úc và các nước khác đã xấu đi, với các cuộc chiến thương mại , chiến tranh công
nghệ và chiến tranh tài chính đang diễn ra ác liệt. Nền kinh tế Trung Quốc đang
bên bờ vực sụp đổ. Xuất khẩu giảm mạnh, nhu cầu nội địa suy yếu và tiêu dùng
trì trệ. Giới trẻ từ chối kết hôn, không sinh con, hoặc tiêu dùng và tinh thần
cách mạng đang âm ỉ.
Trong nước, các cuộc
biểu tình đòi quyền lợi và sự phẫn nộ của quần chúng vẫn tiếp tục nổi lên. Đây
không chỉ là một vấn đề xã hội mà còn là một thùng thuốc súng chính trị sẵn
sàng nổ tung bất cứ lúc nào. Những cuộc đấu đá phe phái âm ỉ trong Đảng, cán bộ
cơ sở kiệt sức và bị áp đảo bởi những đánh giá hiệu suất, tham nhũng tràn lan,
và nạn quan liêu hoành hành.
Nếu một nhà lãnh đạo
không từ chức sau khi nắm quyền trong một thời gian dài thì đó sẽ là một sự xúc
phạm đối với lịch sử và người dân.
Đồng chí Tập Cận
Bình , đồng chí không thể tự ý hành động được nữa. Đây không phải là vấn đề cá
nhân, mà liên quan đến vận mệnh của Đảng và dân tộc.
Tôi phải cảnh báo
rõ ràng: Đừng cố nhắm vào những đồng chí kỳ cựu như Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo
trong một cuộc thanh trừng chính trị hay chiến dịch "phản cách mạng”.
Chính trị nội bộ Đảng có những giới hạn không thể vượt qua. Những đồng chí kỳ cựu
này nắm giữ sức ảnh hưởng và trọng lượng chính trị to lớn, đại diện cho trí tuệ
tập thể của Đảng, thành tựu của cải cách mở cửa, và là biểu tượng của sự đoàn kết
nội bộ Đảng. Vượt qua ranh giới này sẽ gây ra phản ứng dữ dội trong Đảng và
quân đội, thậm chí có thể dẫn đến mất kiểm soát hoàn toàn.
Chúng ta không thể
để lịch sử lặp lại, và chúng ta không thể để thảm kịch Cách mạng Văn hóa xảy ra
một lần nữa.
Quyền lực không phải
là vĩnh cửu và lịch sử sẽ đưa ra phán quyết công bằng.
Tôi đề nghị bổ nhiệm
đồng chí Uông Dương làm Tổng Bí thư và đồng chí Hồ Xuân Hoa làm Thủ tướng .
Đồng chí Uông
Dương có kinh nghiệm và khả năng phối hợp tốt với các bên.
Đồng chí Hồ Xuân
Hoa trẻ tuổi và đầy triển vọng, tập trung vào cải cách và đời sống nhân dân.
Cả hai có thể cân
bằng các phe phái phức tạp trong đảng và tránh mất cân bằng quyền lực cũng như
xung đột nội bộ. Hiện nay, lợi ích giữa các vùng duyên hải phía Đông và miền
Trung, miền Tây còn nhiều khác biệt, quân đội và chính quyền địa phương cần phối
hợp. Kế hoạch này là điểm chung lớn nhất, có thể đoàn kết đại đa số lực lượng,
giúp Đảng và Nhà nước chuyển đổi thuận lợi.
Đồng chí Tập Cận
Bình , tôi cũng muốn khuyên đồng chí đừng nêu ra "Hồng sắc huyết thống tiếp
ban luận” (Thuyết kế thừa huyết thống đỏ) . Chủ tịch Mao từ lâu đã phản đối
“thuyết huyết thống”, quyền lực đến từ báng súng, không phải từ huyết thống. Hiến
pháp nhấn mạnh "lãnh đạo giai cấp", chứ không phải "kế thừa huyết
thống".
Mặc dù chúng tôi sẽ
không đi sâu vào những tin đồn về lợi nhuận của gia đình đồng chí trong thời kỳ
dịch bệnh , các dự án bất động sản và tài sản ở nước ngoài, nhưng sự tồn tại của
những tranh cãi này tự nó phản ánh sự bất mãn của công chúng.
Vì vậy, tôi thực sự
khuyên đồng chí nên nghỉ hưu để tránh một thảm họa lớn do các cuộc thanh trừng
chính trị trong tương lai gây ra đó không chỉ là trách nhiệm cá nhân mà còn là
một phiên tòa lịch sử và một bi kịch gia đình.
Thời gian đang cấp
bách. Đây không chỉ đơn thuần là sự thuyết phục chính trị, mà là quyết định
chung của đa số đồng chí.
Hạn chót bàn giao
quyền lực là tháng Mười năm nay. Không thể trì hoãn thêm nữa.
Tháng Mười là thời
điểm then chốt của Đảng ta. Nếu bỏ lỡ thời điểm này, rủi ro sẽ nhân lên gấp bội.
Thối nhất bộ hải
khoát thiên không. Chấp mê bất ngộ vạn kiếp bất phục ( lùi một bước biển rộng
trời cao. Cố chấp mê muội không ngộ ra vạn kiếp không phục)
HAY LẮM
Trả lờiXóahttps://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSxyFsA6kzPwnT4uGCa7ZMi3MsvVHj_wwq5NwOnXaqiP6jDXhQD-KAQnYK8NVjO-Kt4lTo&usqp=CAU
Trả lờiXóaThông tin hay
Trả lờiXóa